Thoạt nhìn, Jack có vẻ khá mảnh mai với mái tóc xoăn và nụ cười hoạt bát, nhưng đối với vóc người nhỏ bé, anh ta có sự vạm vỡ ở vùng hông và nụ cười để lộ răng cửa. Anh say mê với cuộc sống cưỡi ngựa redeo và mang một
cái thắt lưng có bản của người đấu bò, nhưng đôi giày của anh đã mòn, không thể sửa chữa và anh thèm khát tìm đến một nơi nào đó khuất cái quê
nhà Lightning
Flat.
Ennis, mũi cao và khuôn mặt hẹp, râu ria và bờ ngực nhỏ, thân hình hài hòa trên một chân dài, cân đối, với nét rắn rỏi và dẻo dai kiểu của những kỵ sĩ hoặc đấu sĩ. Phản xạ của anh rất nhanh và anh ta bị viễn thị đến mức không thích đọc bất cứ thứ gì ngoại trừ danh mục yên ngựa của Hamley[1].
Những chiếc xe tải chở cừu
và xe kéo chở ngựa được dỡ xuống đầu đường
mòn và một người xứ Basque
chỉ cho Ennis cách đóng gói
đồ đạc lên lưng con la, mỗi con mang hai gói đồ được
bố trí đối xứng hai bên, quàng với nhau bằng dây neo.
Anh ta nói với Dennis “Đừng bao giờ đặt món súp nhé. Đóng gói món súp khó lắm. Ba chú chó con thuộc một
trong những dòng chó Heeler xanh [2] được
đặt trong một cái giỏ, con non nhất nằm
bên trong chiếc áo khoác của Jack, vì anh ấy rất
yêu chó con.
Ennis chọn con ngựa
có tên là Đót Xì Gà để cưỡi, Jack thì chọn một
con ngựa cái da nâu bờm đen – hóa ra là một con bất kham. Trong số những con ngựa dự phòng có một con Grullo màu chuột xám – cái vẻ
ngoài mà Ennis rất thích. Ennis và Jack, những con chó, ngựa
và la, hơn
một ngàn cừu lớn và cừu con di chuyển trên đường mòn như một dòng nước bẩn tràn
qua cánh rừng, vượt lên trên những hàng cây
để tiến vào vùng đồng cỏ rộng lớn đầy hoa dại và những cơn gió bất tận.
Họ dựng cái cái lều lớn trên lô đất Kiểm lâm chỉ định, chỗ nấu ăn và tắm rửa cũng được sắp xếp. Cả hai ngủ trong lều đêm đầu tiên, Jack đã chê bai về cái yêu cầu của Joe Aguirre là ngủ với cừu và không được đốt lửa. Mặc dù vậy, khi trời còn nhá nhem, anh đã sửa soạn ngựa và lên đường mà không nói gì nhiều.
Bình minh đến với màu cam thủy tinh, được nhuộm bởi một dải xanh nhạt sóng sánh ở sát chân trời. Màu đen đúa của ngọn núi nhợt nhạt dần cho đến khi nó có màu giống như khói từ bếp lửa Ennis nấu bữa sáng. Không khí lạnh ngọt dần, đá cuội và vụn đất tạo ra những cái bóng dài bằng bút chì và những cây thông núi bên dưới tạo những mảng xanh đầy u ám.
Vào ban ngày, Ennis nhìn qua một vịnh lớn và đôi khi anh nhìn thấy Jack
xa xa, một chấm nhỏ di chuyển trên đồng cỏ cao giống
một con côn trùng bay qua một tấm màn lớn.
Còn Jack,
trong cái lều tối của mình, nhìn thấy Ennis từ xa bên bếp trong đêm tối như một tia lửa đỏ trên khối núi
đen khổng lồ.
Một buổi chiều nọ, Jack nấn ná mãi, uống hai chai bia được làm lạnh trong bao tải ướt để ở phía râm mát của lều, ăn hai bát thịt hầm, bốn chiếc
bánh quy của Ennis, uống một lon nước đào, hút thuốc, ngắm nhìn mặt trời rơi.
“Mỗi ngày tôi mất 4 tiếng đi lại”, anh nói một cách hòa nhã, “đến đây ăn sáng, xong quay trở lại với cừu, thậm chí ngủ với chúng, về lại đây ăn tối, rồi quay trở lại với cừu, mất
cả nửa đêm để canh bọn chó sói. Tôi có quyền được ngủ cả
đêm ở đây. Lão Aguirre không có quyền bắt tôi làm điều
đó”.
“Cậu có muốn
đổi vai không?”, Ennis nói. “Để tôi đi chăn cừu cho. Tôi ngủ ngoài đó không sao đâu”.
“Đó không là vấn đề. Điểm chính là
cả hai chúng ta nên ngủ trong trại này. Và cái lều tạm chết tiệt đó đó có mùi như mèo đái hoặc tệ hơn nữa”.
“Tôi ngủ ngoài đó không sao đâu.”
“Nói cho anh nghe này. Anh phải thức giấc cả chục
lần mỗi đêm vì bọn chó sói. Rất vui khi
đổi vai với anh, nhưng cảnh báo trước là tôi nấu ăn không ra hồn đâu. Tôi chỉ giỏi mở đồ hộp thôi”.
“Thế thì cậu có tệ hơn tôi đâu. Tôi không để tâm
đến chuyện đó đâu mà”.
Họ trò chuyện trong suốt một giờ bên
chiếc đèn dầu màu vàng và
khoảng 10h đêm Ennis
cưỡi con ngựa Đót Xì gà, một con đi đêm giỏi, băng qua màn sương giá lấp lánh trở lại với bầy cừu, mang theo
chút bánh
quy còn sót lại, một lọ mứt và một bình cà phê cho ngày hôm sau, nói rằng anh ta
tiết giảm được một chuyến đi, cứ ở ngoài cho đến khi trở về ăn tối.
“Mới sáng sớm tôi bắn được một con sói”, anh nói với Jack vào tối
hôm sau, lúc đang rửa mặt bằng nước nóng, rồi rửa xà phòng và lục
con dao cạo với hy vọng lưỡi cạo vẫn còn, trong khi Jack gọt khoai
tây. “Con sói khốn kiếp. Dái của nó to bằng quả táo. Tôi cá là nó đã thịt một vài con cừu. Trông như nó có thể ăn được
một con lạc đà. Cậu có muốn một ít nước nóng này? Còn rất nhiều”.
"Anh dùng hết đi."
“Uh, tôi tính cọ sạch người đây.”, anh ta nói, cởi giày và quần jean (không có mặc quần lót, không đi tất, Jack để ý thấy vậy), trượt chiếc khăn màu xanh lá cây khắp người cho đến khi ngọn lửa bùng lên.
[1] Hamley: một hãng chuyên làm yên ngựa danh tiếng, được lập từ năm 1905.
[2] Heeler: một giống chó từ Úc, có sức bền tốt, chuyên được sử dụng để chăn gia súc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét