26.11.20

Brokeback Mountain - Trên dãy Brokeback - Truyện ngắn - Đoạn 9

Ở Texas, cha vợ của Jack qua đời và Lureen, người thừa kế việc kinh doanh thiết bị nông nghiệp, đã thể hiện tốt kỹ năng quản trị và xử lý các giao dịch khó. Jack nhận thấy mình mang một chức danh quản lý mơ hồ, chuyên đi kiểm tra kho hàng tham dự các triển lãm máy móc nông nghiệp. Hiện anh ta đã có một số tiền và tìm mọi cách để chi tiêu trong những chuyến đi thu mua.

 



Bài liên quan:





Một chút chất giọng Texas đã tạo thêm hương vị cho các câu nói của anh ấy, “con bò” biến thành “con bo” và “vợ” phát âm ra thành “vớ”. Anh ấy đã cắt gọt hai cái răng cửa to bản và phủ răng, cho biết anh ấy không cảm thấy đau và để phục vụ công việc, anh ấy đã nuôi một bộ ria mép dày.

 

Vào tháng 5 năm 1983, họ đã trải qua một vài ngày lạnh giá tại một loạt các hồ nhỏ không đóng băng, không tên, sau đó họ men theo con sông Hail Strew.

 

Đi lên cao, ngày đẹp đẽ nhưng cái xe tải cứ chao đảo trên con đường mòn dốc và trơn trượt ở hai bên lề. Họ để lại cái xe cho gió quần quật đập vào, rồi dắt những con ngựa băng qua tán rừng giòn cây, Jack, cũng mang chiếc lông đại bàng giống hệt chiếc mũ ngày xưa của anh ấy, ngẩng đầu lên trong buổi trưa nóng nực để hít thở bầu không khí thơm mùi nhựa cây; xác cành lá khô, những viên đá nóng và những cây bách xù đắng ngắt bị nghiền nát bên dưới vó ngựa.





Ennis, có đôi mắt biết đoán thời tiết, nhìn về phía Tây để tìm kiếm vũ tích nóng có thể xuất hiện vào một ngày như vậy nhưng chỉ có một màu xanh bất tận và sâu thẳm. Jack nói, anh ta có thể bị chết đuối khi nhìn lên bầu trời thăm thẳm như thế.

 

Khoảng ba giờ họ băng qua một con đèo hẹp đến một con dốc phía đông nam, nơi mặt trời mùa xuân chói chang có cơ hội phát huy tác dụng, rồi lại lao xuống con đường mòn không có tuyết phía dưới họ. Họ có thể nghe thấy tiếng con sông chảy rì rầm và tiếng đoàn tàu xa xa vọng.

 

Hai mươi phút sau, họ đã làm giật mình một con gấu đen ở bờ phía trên khi nó đang lăn một khúc gỗ để tìm mấy con ấu trùng và con ngựa của Jack sợ hãi và vùng chạy, Jack nói “Wo! Wo!” và chú ngựa Bay của Ennis nhảy vòng vòng và khịt khịt mũi nhưng vẫn đứng lại. Jack với tay lấy khẩu súng .30-.06 nhưng không cần thiết nữa; con gấu đã giật mình phi nước đại vào những lùm cây với dáng đi lếch thếch khiến nó trông như sắp ngã khụy.

 

Dòng sông màu như nước trà chảy xiết với những mảng tuyết tan, những dải bong bóng ừng ực quanh từng tảng đá cao, những vũng nước và khe nước nối dài. Những cây liễunhánh màu đất son đung đưa cứng cáp, những chùm hoa đuôi sóc vàng ươm trông như những ngón tay cái nhuộm vàng. Những con ngựa bắt đầu uống nước và Jack trèo xuống, hất nước đá lên tay, những giọt tinh thể rơi xuống từ ngón tay, miệng và cằm lấp lánh vì ướt.

 

Sau đó, Ennis nói: “Anh uống thế dễ bị sốt hải ly lắm đấy”. “Nơi này khá ổn,” anh ta nhìn về phía một mảnh đất bằng phẳng phía trên sông, hai hoặc ba vết bếp lửa còn sót lại từ các trại săn cũ. Một đồng cỏ dốc mọc lên phía sau miếng đất bằng, được che chắn bởi một hàng cột gỗ.

 

Có rất nhiều củi khô. Họ dựng trại mà không nóinhiều, neo bọn ngựa trên đồng cỏ. Jack tháo niêm phong trên một chai rượu whisky, nuốt một ngụm dài nóng hổi, ​​thở khà một cách mạnh mẽ, nói: “Đó là một trong hai thứ tôi cần ngay bây giờ,” đậy nắp lại và ném nó cho Ennis.





Vào buổi sáng thứ ba, có những đám mây mà Ennis đã mong đợi, một đám mây màu xám lao nhanh từ phía tây, một quầng đen thẫm đẩy gió về trước nó và những mảnh vụn nhỏ. Nó mờ dần sau một giờ rồi biến thành tuyết mùa xuân dịu dàng, chất thành đống dày và ướt. Khi màn đêm buông xuống, trời trở nên lạnh hơn. Jack và Ennis chuyền qua chuyền lại chai rượu và thay nhau nốc, đám lửa bùng cháy muộn màng, Jack bồn chồn trong người và thấy vì lạnh, chọc chọc mậy cái que vào đám lửa, vặn mặt số cái radio bán dẫn cho đến khi nó hết pin.

 

Ennis nói rằng anh ta đã qua lại với một phụ nữ làm việc bán thời gian tại quán bar Wolf Ears ở Signal, nhưng nó không đi đến đâu và cô ta có một số rắc rối mà Ennis không mong muốn.

 

Jack nói rằng anh ta đã dang díu với vợ của một chủ trang trại đang đi vắng ở Childress và trong vài tháng qua, anh ta đã đi loanh quanh với hy vọng bị Lureen hoặc người chồng của cô kia bắn cho anh ta một phát. Ennis cười nhẹ và nói rằng Jack có lẽ xứng đáng để được bắn như thế.

 

Jack nói anh ấy nhìn chung rất ổn nhưng đôi khi anh ấy thấy nhớ Ennis đến mức phát điên lên mà đi vụt đòn bọn trẻ con.


Bản dịch của Nghênh Phong


ĐIỆN ẢNH



THỜI SỰ



KHOA HỌC


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SPONSORS