26.11.20

Tiểu thuyết Find Me (Tìm Em) - Tiếng Việt - Cadenza 042

Trong một khoảnh khắc, và ngay khi tôi đang nghe Michel nói chuyện, tôi chợt nghĩ rằng chỉ có một người duy nhất trên hành tinh này mà tôi muốn sau này vuốt mắt cho tôi. Và người ấy, tôi hy vọng, dù không nói một lời nào với tôi trong nhiều năm, sẽ băng qua địa cầu để đặt lòng bàn tay lên mắt tôi lúc lâm chung, cũng như tôi sẽ đặt lòng bàn tay của mình lên mắt anh ấy.




Bài liên quan:





Trong một khoảnh khắc, và ngay khi tôi đang nghe Michel nói chuyện, tôi chợt nghĩ rằng chỉ có một người duy nhất trên hành tinh này mà tôi muốn sau này vuốt mắt cho tôi. Và người ấy, tôi hy vọng, dù không nói một lời nào với tôi trong nhiều năm, sẽ băng qua địa cầu để đặt lòng bàn tay lên mắt tôi lúc lâm chung, cũng như tôi sẽ đặt lòng bàn tay của mình lên mắt anh ấy.

 

“Vì vậy,” Michel nói, “chúng ta sẽ gặp thành viên lớn tuổi nhất trong nhóm tứ tấu, người mà em rất muốn nghe cách đây ba tuần và chúng ta sẽ hỏi ông ấy có nhớ gì về Ariel không. Nhưng trước đó, trong giờ giải lao, chúng ta sẽ mua rượu táo nóng từ người nữ tu già nua đó, có thể giả vờ một lần nữa rằng chúng ta không biết nhau, hứa hẹn sẽ gặp nhau sau buổi hòa nhạc, biết rằng sau đó chúng ta sẽ đi ra ngoài ăn chút gì đó nhẹ. "





“Chúa ơi, em đã nói với anh rằng em đã mong muốn đến mức nào để được anh ôm và rủ về nhà với anh vào đêm đó sao?” Tôi gần như đã định nói điều gì đó nhưng sau đó tôi đã kìm lại.

 

"Có lẽ nó không có trong kế hoạch đêm đó." Anh ấy đã mỉm cười.

 

"Có lẽ không."

 

Anh ấy nhìn tôi trong khi quấn khăn quanh cổ. "Em có lạnh không?" anh ấy hỏi.

 

“Một chút,” tôi nói. Tôi có thể nói rằng anh ấy đang cảm thấy long lắng về tôi nhưng không muốn thể hiện điều đó. "Hay em muốn trở về nhà?"

 

Tôi lắc đầu. "Em bị lạnh khi em thấy hồi hộp."

"Tại sao em lại hồi hộp?"

"Em không muốn chuyện này kết thúc."

 

"Tại sao nên làm thế?"

"Không có lý do."

 

“Em là lá bài anh suýt bị lừa trong cuộc đời này. Tính đến đêm nay sẽ là ba tuần, và nó có thể đã không diễn ra. Anh cần - ” Nhưng rồi anh dừng lại.

 

"Anh cần gì?"

“Anh cần một tuần nữa, một tháng nữa, một mùa nữa, nghĩa là thêm một cuộc đời nữa. Hãy cho anh cái mùa đông. Rồi mùa xuân đến, em sẽ bay đi trong chuyến lưu diễn. Bên dưới tất cả các tầng lớp mà chúng ta đã khám phá ngày hôm nay, anh biết có một người dành cho em và anh không tin đó là anh."

 

Tôi đã không nói gì. Anh cười đắc ý.





"Có lẽ là anh chàng của cuộc hôn nhân bất đắc dĩ." Sau đó, anh ấy chùng xuống một lúc, và tôi nghe thấy giọng anh ấy thắt lại. “Điều anh muốn trong cuộc đời này là em tìm được hạnh phúc. Phần còn lại… ” Anh ấy không thể nói hết câu của mình. Anh lắc đầu có nghĩa là những thứ còn lại không quan trọng.

 

Không ai trong chúng tôi có bất cứ điều gì để nói thêm. Tôi ôm anh ấy và anh ấy ôm lấy tôi, và chúng tôi vẫn ôm nhau khi anh ấy phát hiện một đàn ngỗng bay trên đầu.

 

"Nhìn kìa!" anh ấy nói. Tôi vẫn không thả cái ôm của mình.

 

“Tháng mười một,” tôi nói.

 

"Đúng. Không phải mùa đông, cũng không phải mùa thu. Anh luôn thích tháng 11 ở cái xứ sở u ám Corot này.”

 

KẾT CHƯƠNG 2

Bản dịch của Trần Thiên Ca+


MỤC LỤC "FIND ME"
(Call me by your name Phần 2)

ĐIỆN ẢNH



THỜI SỰ



KHOA HỌC


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SPONSORS