30.12.20

Brokeback Mountain - Trên dãy Brokeback - Truyện ngắn - Đoạn 11

"Cậu đi Mexico hả, Jack?" Mexico là nơi có những dịch vụ đồng tính mà anh ấy đã nghe kể. Bây giờ anh ta đang cắt qua hàng rào, đi vào khu vực bắn.




Bài liên quan:





“Đúng vậy, tôi đã từng đấy. Vấn đề chết tiệt ở đâu nhỉ? Đã cố gắng vì nó suốt ngần ấy năm và nó đến, luôn muộn màng và bất ngờ.

 

“Tôi có một lần nói điều này với cậu, Jack, và tôi không dại gì. Những gì tôi không biết,” Ennis nói,“ tất cả những thứ tôi không biết đều có thể khiến cậu bị giết nếu tôi mà biết được.”

 

“Cứ thử đi,” Jack nói, “và tôi sẽ nói nó chỉ một lần. Nói cho anh biết, chúng ta có thể có một cuộc sống tốt đẹp với nhau, một cuộc sống thực sự tốt đẹp. Nhưng anh đã không chịu làm, Ennis, vì vậy những gì chúng ta có bây giờ là Brokeback Mountain. Mọi thứ được xây dựng trên đó. Đó là tất cả những gì chúng ta có, anh bạn ạ, chết tiệt, vì vậy tôi hy vọng anh biết điều đó nếu anh vẫn không bao giờ biết phần còn lại.

 

Hãy đếm vài lần chết tiệtchúng ta đã ở bên nhau trong hai mươi năm qua. Hãy đo cái sợi dây củn cỡn mà anh dùng để trói buộc tôi, sau đó lại hỏi tôi về Mexico và sau đó nói với tôi rằng anh sẽ giết tôi vì tôi cần đến nó và chả mấy khi có được. Anh không biết nó tệ như thế nào đâu. Tôi không phải là anh. Tôi không thể chịu được sự thiếu thốn khi chỉ được làm tình trên núi cao chỉ một hoặc hai lần một năm. Anh quá đáng với tôi, Ennis, đồ khốn nạn. Tôi ước gì tôi biết cách bỏ được anh”.

 

Giống như những đám mây hơi nước khổng lồ từ các suối nước nóng vào mùa đông, những năm tháng dồn tụ mọi thứ không thể nói ra và bây giờ không thể lay chuyển - sự thừa nhận, tuyên bố, sự xấu hổ, nỗi sợ hãi bốc lên ngùn ngụt quanh họ. Ennis đứng như bị bắn vào tim, mặt xám xịt và hằn sâu, nhăn nhó, mắt nhắm nghiền, nắm tay nắm chặt, chân khuỵu xuống, rồi khuỵu gối xuống đất.

 

“Chúa ơi,” Jack nói. "Ennis?" Nhưng trước khi anh lao ra khỏi xe tải, cố gắng đoán xem liệu đó có phải là cơn đau tim hay cơn thịnh nộ bùng phát tràn qua, thì Ennis đã đứng dậy trở lại và bằng cách nào đó, đứng dậy và rồi lại khuỵa chân xuống một lần nữa. Họ đã giày vò nhau về những chuyện ở nơi chúng đã bắt đầu - vì những gì họ đang nói cũng không có gì mới. Không có gì kết thúc, không có gì bắt đầu, không có gì được giải quyết.



@ VĂN HỌC FLUSTO

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

SPONSORS